Nhưng rồi Lê An An lại quên béng chuyện này, chủ yếu là bây giờ quần áo cũng không nhiều, máy giặt không cần thiết. Nhưng khoảng nửa tháng sau, cô còn chưa kịp nói với Đoàn trưởng Viên thì trong nhà đã mua máy giặt rồi! Đó lại là một câu chuyện bất ngờ khác.
Lê An An ngồi chơi ở nhà họ Lý gần nửa ngày, thấy Tiểu Thạch Đầu có vẻ không chịu ngồi yên nữa cô chỉ có thể bế cậu nhóc về, ôi cái thằng bé này…
Ngày hôm sau thím Trần đã khỏe hơn một chút, không còn sốt nữa, nhưng Lê An An vẫn không dám để bà làm việc. Thím Trần thấy cô như vậy thì bất lực lắm: “Cháu coi thím làm bằng thủy tinh đó hả?”
“Cháu không mệt đâu, thím cứ tranh thủ thời gian này nghỉ ngơi đi, đợi thím khỏe rồi thì việc thay tã vẫn là của thím thôi, cháu không làm đâu.” Cô nhăn mũi tỏ vẻ chê.
Thím Trần dịu dàng nhìn Lê An An: “Con bé này, dạo này vất vả cho cháu rồi.”
Lê An An nhìn đôi mắt hiền từ của thím Trần, cô hơi lảng tránh, nói thật cô không chịu nổi sự dịu dàng này, vội nói: “Thím đừng nói thế, có mấy ngày thôi mà, làm như cháu giúp thím chuyện gì to tát lắm ấy.”
Thím Trần thật sự rất biết ơn Lê An An, biết ơn cô đã giúp Tiểu Thạch Đầu chịu ăn chịu uống, biết ơn cô đã cáng đáng cả nhà trong lúc bà ốm và thằng con thứ Hai của bà đi vắng. Từ khi An An đến, mọi thứ trong nhà đều trở nên tốt hơn. Hơn nữa, nói thật có đôi lúc thím Trần cảm thấy An An như là con gái út trong nhà, vì thỉnh thoảng An An lại tạo cho bà cảm giác cô là một thành viên trong nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT