Sau đó đến buổi chiều, lúc đi học thì bạn học đã mua một cái thau nhựa mới rồi, không cần cô bé phải trả tiền. Dường như việc mua một cái thau mới và không bắt cô bé chịu trách nhiệm chỉ là một chuyện nhỏ nhặt. Lê An An nói đợi sau này có tiền sẽ trả lại cho bạn, bạn học đó hào phóng nói không cần, cái thau không đắt, bạn ấy tiện tay mua cũng được.
Cái thau mới mua rất đẹp, sạch sẽ, và chỉ có giá năm tệ.
Sau này đến khi An An lớn rồi vẫn nhớ rõ như in giá của cái thau nhựa đó. Thật ra nó không đắt, nhưng Lê An An năm chín tuổi lại không có đủ tiền.
Cô không biết lúc đó mẹ viện trưởng nghĩ gì, là nghi ngờ cô kiếm cớ xin tiền tiêu vặt, hay đơn giản chỉ nghĩ lấy cái thau ở phòng nước không tốn tiền mua, tiết kiệm được chút nào hay chút ấy.
Cô chưa từng hỏi viện trưởng, sau này lớn lên có tiền rồi cũng không hỏi nữa.
Lê An An chín tuổi năm đó chỉ có một suy nghĩ duy nhất: Không được phạm sai lầm, không được va phải rắc rối, mình không có tiền, không có cách nào giải quyết.
Lúc còn nhỏ gặp phải một chút chuyện nhỏ, vì cô bé là chị gái, vì cô bé khỏe mạnh nên mới phải hiểu chuyện, cho nên sau vài lần nói với bảo mẫu và mẹ viện trưởng rồi không được đáp lại, cuối cùng cô không nói nữa, không muốn làm phiền người khác, dù sao cô sẽ luôn tự an ủi mình thế này “mình là chị, mình khỏe hơn các em, mình… Vẫn ổn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT