Trương Hà Hoa không khát, chị ấy thấy mình đủ sức nói tới sáng mai luôn ấy chứ, khó khăn lắm mới có người hợp cạ để nói chuyện, chị ấy phải nói cho đã thèm mới được!
Lê An An viện cớ vào nhà uống nước, trốn trong nhà một lúc. Thím Trần thấy vậy thì bật cười: “Con bé Hà Hoa nói nhiều quá nhỉ."
Lê An An vội gật đầu, Hà Hoa đúng là kiểu người bộp chộp, chưa quen đã vội thân.
Thím Trần nói: "Tính con bé không xấu, chỉ hơi nhiều chuyện một chút thôi, thỉnh thoảng có nói mấy câu khó nghe nhưng bản chất rất tốt, tính tình nhiệt tình lắm."
Lê An An gật đầu lia lịa, vừa rồi cô đã được chứng kiến. Hà Hoa còn bảo cô gầy quá, khó sinh con, dặn cô ăn nhiều vào. Nhưng nói thật thì Lê An An khá thích những người như vậy, sống chung với họ rất thoải mái, không cần suy nghĩ nhiều, đơn giản.
Lê An An uống xong nước rồi đi ra ngoài. Hai người làm việc rất nhanh, mới một buổi sáng đã dọn dẹp gần xong mảnh đất, phần còn lại không cần Trương Hà Hoa giúp nữa, Lê An An có thể làm một mình.
Đến giờ ăn trưa, Lê An An định mời Trương Hà Hoa ở lại nhà họ Viên ăn cơm, nhưng Trương Hà Hoa vội xua tay: "Không được không được, chờ lần sau đi, hôm nay chị phải về nhà nấu cơm, ông chồng nhà chị bảo hôm nay sẽ về nhà ăn cơm, chị còn phải lo cơm nước cho ổng nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT