Chỉ mới phấn khích một lúc, cậu ta lập tức nghiêm mặt nói: “Không phải mấy cậu sống chung một khu sao, thổi gió bên tai giúp tớ đi.”
Từ Hành Tri phẩy tay: “Tình báo còn chưa đâu vào đâu mà cậu đã tơ tưởng trộm thủy tinh. Quanh năm suốt tháng tớ có nói được với Bảo Ý mấy câu đâu, mẹ tớ sợ tớ dạy hư con gái nhà người ta, ngày nào cũng “ân cần” dạy bảo. Sau khi biết tớ dẫn Lương Bảo Ý đi trèo cây ngoài công viên, mẹ tớ đã ra lệnh cấm tớ đến rủ rê người ta. Chẳng thà cậu đi thổi gió bên tai anh Thuật để cậu ta nói tốt cho cậu còn hơn, chỉ cần cậu có cái gan đó là được, nhưng với quan hệ như hình với bóng của anh Thuật và Bảo Ý, thì cậu tỏ tình với Bảo Ý chẳng khác gì cạy góc tường của cậu ta, tớ chẳng dám thổi gió bên tai đâu, tớ sợ bị anh Thuật nhốt lồng heo dìm sông.”
“Cậu nhớ khiêm tốn một chút, cẩn thận bị ám s·át đấy!” Từ Hành Tri vừa nghĩ đã thấy rén, dặn dò.
“Sao nghe cậu nói tớ thấy quan hệ hai người đó cứ mập mờ thế nào ấy.” Ngô Trạch nhìn cậu ta với ánh mắt mê mang.
“Có xá gì, đây là tình anh em tương thân tương ái, là tình cha con cảm động đất trời, cậu biết gì chứ!”
Nói đến đây, giọng Từ Hành Tri pha chút bất an, chẳng hiểu sao lại nhớ đến ánh mắt vừa rồi của Chu Gia Thuật “cậu hô to gọi nhỏ với ai đấy”, không nhịn được nói thầm một câu: “Ôi…?”
Ôi, cái gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT