Chu Gia Thuật càng nhìn ánh mắt trong veo của cô càng tức, nhưng phần lớn là tức bản thân mình, tức mình thiếu kiên nhẫn, tức mình không giấu được tình cảm dành cho cô, tức vì nảy sinh những dục vọng không thể khống chế ở độ tuổi cả hai vẫn còn nhỏ.
Tức bản thân không giấu được, đến tình cảm dành cho cô cũng không thể nói rõ.
Cậu dùng ngôn ngữ ký hiệu nói: Mình không biết sau này sẽ thế nào. Bây giờ có cậu, nhưng sau này thì sao? Cậu sẽ có bạn mới, có cuộc sống mới, sau khi tốt nghiệp cấp ba, có lẽ hai chúng ta phải tách ra.
Là vì chuyện này sao? Bảo Ý kề sát vào cậu, nghiêm túc nói: “Chuyện này mình từng nghĩ tới rồi, cậu xem thành tích hai chúng ta… Chỉ cần mình nỗ lực, không ham chơi, có lẽ sẽ không chênh lệch nhiều, cả hai có thể thi cùng một trường đại học, sau này lại tiếp tục ở cạnh nhau. Hơn nữa bây giờ khoa học kỹ thuật càng ngày càng phát triển, y học càng ngày càng tiến bộ, nói không chừng một ngày nào đó cậu sẽ khỏe lại. Mà cho dù không khỏe thì cũng còn mình mà! Có lẽ cậu cũng sẽ có bạn mới, người đó tình nguyện đi học ngôn ngữ ký hiệu vì cậu… Hơn nữa giao tiếp bằng những cách khác cũng được mà, người thích cậu, giao tiếp bằng cách nào cũng đều không thấy phiền.”
Cô càng chân thành, càng khiến cậu thấy hổ thẹn.
Chu Gia Thuật quanh co lòng vòng, có một câu hỏi cứ chực chờ trào ra khỏi cổ họng cậu nhưng cậu không làm sao mà mở miệng được, vì thế giọng điệu nói chuyện bỗng trở nên cay nghiệt: Nếu chuyên ngành mình thích mà cậu không thích thì sao? Sao này tốt nghiệp thì sao? Tóm lại cậu không thể nào ở cạnh mình mãi mãi được.
Bảo Ý khẳng định: “Mình sẽ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play