Chu Gia Thuật dùng thủ ngữ đáp “cậu cứ thoải mái.”
Nhưng trong bụng lại nghĩ thầm: Sợ là cậu không dám thôi.
Lúc Bảo Ý thở hồng hộc chạy về hàng nữ sinh, Liêu Đình Đình đang cầm cái gương nhỏ chỉnh lại tóc mái, thuận tiện cười ghẹo cô: “Bảo Ý, cái đám Lâm Tử Tuyền và Chu Nhã Văn lườm nguýt cậu muốn tóe lửa kìa.”
Một người Chu Gia Thuật, một người thích Giang Hàn, nhưng thù hận giữa họ với Bảo Ý đã bắt nguồn từ lâu, vừa vào lớp mười, Bảo Ý được chọn làm ủy viên tác phong của hội học sinh, mỗi ngày đều phải đứng ngoài cổng trường kiểm tra đồng phục, bảng tên, và ghi sổ những bạn đi học muộn.
Lúc ấy Lâm Tử Tuyền là chị đại của trường trung học trực thuộc, Chu Nhã Văn là chị đại của trường trung học ở phường, hai chị đại gặp mặt thành chị em tốt, vừa nhập học đã thành nhân vật nổi tiếng trong trường.
Lúc ấy trong nhóm ủy viên tác phong chỉ có một mình Bảo Ý học lớp mười, thời gian rảnh rỗi hơn những anh chị lớp trên, cho nên nhiệm vụ ghi tên học sinh đi trễ nhường lại cho cô, còn hai người kia luôn đến trường vào lúc chỉ một mình Bảo Ý đứng kiểm tra.
Bởi vì mấy chị cũng đã dặn nhỏ, đến trễ vài phút cứ mắt nhắm mắt mở cho qua, cho nên lần nào Bảo Ý cũng tha cho bọn họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play