Nói xong, cô quay đầu nhìn cậu: “Mình tha thứ cho cậu.”
Nét mặt Chu Gia Thuật lạnh căm căm: Cảm ơn.
Bảo Ý bị cậu chọc cười: “Đừng khách sáo.”
Hai người sóng vai đi về phía trước thì phát hiện Giang Hàn phía trước, hai mắt Chu Gia Thuật tối sầm, lập tức nghiêm mặt, nói với cô: Cuối tuần dắt cậu đi coi bói, gần đây cậu đúng là số con rệp mà.
Bảo Ý hoàn toàn không biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, nghe cậu nói như vậy thì “ồ” lên một tiếng: “Lần này hai chúng mình đi thôi! Đừng gọi bố mẹ làm gì, mình muốn đi chơi riêng với cậu.”
Chu Gia Thuật liếc nhìn cô, tự dưng nghi ngờ lỗ tai mình nghe lộn, một lúc lâu sau mới gật đầu: Ừ.
Hai nhà đều có thói quen sẽ đi chùa dâng hương, người ta hay nói không trải qua khổ đau sẽ không tin vào Thần Phật, giọng nói của Chu Gia Thuật đến tận bây giờ vẫn chưa có dấu hiệu hồi phục, tuy rằng cô Tĩnh và chú Chu đều ngậm miệng không nhắc đến, chủ yếu không muốn tạo áp lực cho cậu, nhưng cách nào khả thi đều tính hết cả rồi. Lần nào nghe thấy có chuyên gia, bác sĩ giỏi lĩnh vực này, dù xa xôi cỡ nào họ cũng đều dẫn cậu đi thăm khám.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play