Rèm cửa trong phòng ngủ bị cô kéo kín mít, trong phòng một màu đen kịt, còn ngoài phòng khách lại sáng sủa hơn nhiều, cô nheo mắt đi vào bếp rót một cốc nước ấm, ngẩng đầu uống cạn, rồi tức giận gầm lên: “Chu Gia Thuật đáng ghét!”
Chu Gia Thuật đứng trước cửa bếp, khoanh tay dựa lên tường, nghe cô mắng thì nhướng mày, tiện tay gõ nhẹ lên cánh cửa, nhắc nhở cô rằng “Chu Gia Thuật đáng ghét” đang ở đây.
Bảo Ý quay phắt đầu lại, sợ đến mức nhảy dựng lên.
Trước đây xem Tom và Jerry, Tom luôn bị dọa đến dựng hết cả lông lên, mỗi lần như vậy Lương Bảo Ý đều cười nắc nẻ, bây giờ dáng vẻ của cô chẳng khác nào mèo Tom xù lông cả.
Chu Gia Thuật: “...”
Cậu nghiêng đầu, ý là: Cậu đáng sợ đến thế sao?
Bảo Ý hoàn hồn lại, vội vàng đi tới đấm cậu hai cái: “Sao cậu đi đứng kiểu gì mà im ru vậy? Á á á á, sợ muốn ch.ết luôn á Chu Gia Thuật, mình muốn đánh ch.ết cậu quá.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT