Năm cô mười tuổi, Thân Hủy đã bắt đầu rèn tính tự lập cho con gái, quần áo mùa hè mỏng cho nên mỗi ngày thay đồ xong cô sẽ tự giặt đồ của mình. Có lần Bảo Ý ngồi vò áo đến mức đỏ cả tay, sau đó khóc la kêu đau, cuối cùng Chu Gia Thuật chỉ đành xắn tay áo lên ngồi xuống giặt đồ hộ cô.
Mỗi khi hai nhà đi chơi chung, Chu Gia Thuật vừa phải xách túi, xách đồ phụ mẹ, vừa phải cõng Bảo Ý một đoạn, bởi vì Bảo Ý quá giỏi làm nũng, cứ than mệt quá, đau quá, chóng mặt quá. Thân Hủy và Lương Văn Sơn biết tỏng là cô giả vờ, nên ngó lơ cô luôn, họ biết thỉnh thoảng con gái sẽ giở thói làm nũng, không ai chiều thì cũng tự hết thôi.
Tiếc là Chu Gia Thuật không tài nào trơ mắt nhìn cô mệt mỏi, khó chịu, cho nên lần nào cậu cũng nhượng bộ.
Hai đứa này, một đứa là thích được chiều, đứa còn lại thì cam tâm tình nguyện nuông chiều đứa kia, Thân Hủy và Lương Văn Sơn với tư cách là bố mẹ của phe “áp bức” thỉnh thoảng lại thấy toát mồ hôi hột, tại sợ có ngày Đồ Tĩnh với Chu Uẩn Ninh không cam chịu nữa mà vùng lên khởi nghĩa.
…
Bảo Ý chạy vội dưới trời giá rét, vừa bước vào trong lớp đã lạnh đến mức hắt xì một cái thật to. Ở đầu bên kia lớp học, Chu Gia Thuật lập tức ngẩng đầu nhìn về phía cô.
Chỉ nghe tiếng hắt xì mà cũng nhận ra cô, chắc cả thế giới chỉ có một mình Chu Gia Thuật mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT