Bảo Ý liếc nhìn cậu ta: “Cảm ơn, vậy tớ không khách sáo đâu nhé. Nhưng tớ cứ thấy cậu lạ lạ sao đó, cậu gọi tớ lên đây là có chuyện khác đúng không?”
Mỗi lần Giang Hàn cười rộ lên trông rất lưu manh, nhìn như kiểu trap boy thích ghẹo gái nhà lành, nhưng lần này cậu ta lại nghiêm túc nói: “Chỉ là mình không thích nhìn thấy cậu cứ lẽo đẽo theo Chu Gia Thuật cả ngày như vậy, cậu ta quá gian xảo, cứ rảnh là trêu ghẹo cậu, tớ muốn dắt cậu đến đây để cảm nhận thế giới bên ngoài. Nhìn đi, không chỉ một mình tớ thấy cậu quá chiều chuộng cậu ta.”
“Nhưng mà làm vậy để làm gì?” Bảo Ý nói thẳng: “Mình không thích cậu, hai chúng ta không thể đâu.”
Ý là, đừng tốn công lấy lòng mình nữa.
Giang Hàn vờ vịt đưa tay che ngực: “Sao khuôn mặt đáng yêu này lại có thể nói ra những lời đau lòng đến mức này chứ. Yên tâm đi, tớ không có mưu đồ gì cả, chỉ muốn nhờ cậu chỉ bài mà thôi, thuận tiện chọc cho Chu Gia Thuật tức chơi.” Cậu ta nói xong lập tức bổ sung thêm một câu: “Đừng hỏi tớ tại sao muốn chọc tức cậu ta, ngứa mắt thì cần gì lý do.”
Bảo Ý bất lực lắc đầu: “Mấy cậu đúng là kỳ quái.”
Chẳng biết thú vui ác ý gì nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play