Sau những ngày tháng tất bật ôn luyện cho kỳ thi Hương, Lý Văn Hàn cuối cùng cũng tìm được chút thời gian rảnh rỗi để xử lý mọi việc trong nhà.
Mùa xuân năm ấy, trời vẫn còn lành lạnh, sương mù giăng kín lối mỗi buổi sớm mai. Anh chợt nhớ lại cây nhân sâm quý giá mà mình đã hái được trong chuyến lên núi trước đó, một báu vật mà anh chưa kịp xử lý vì bận rộn với sách vở và việc nhà. Giờ đây sẳng việc đi học lại sau kì nghỉ Tết, anh quyết định mang nó đến Vạn Thọ Quán, tiệm thuốc quen thuộc ở huyện do lão y Hưng quản lý, để gửi bán.
Buổi sáng hôm ấy, Lý Văn Hàn cẩn thận gói cây nhân sâm vào một tấm vải sạch, buộc kỹ rồi đặt vào sọt tre. Anh khoác áo tơi, phải đội nón lá do trời nhiều sương, rồi mới chuẩn bị lên đường. Tử An đứng ở cửa, đôi mắt lo lắng nhìn theo.
“Phu tử đi cẩn thận nhé,” y dặn dò, tay dúi vào tay anh một chiếc bánh bao còn nóng hổi. “Đường trơn lắm, đừng để ngã.”
Lý Văn Hàn mỉm cười, xoa đầu y. “Ta đi rồi về ngay thôi. Em ở nhà nấu cơm, chiều ta về cùng ăn.”
Tử An gật đầu, dù trong lòng vẫn không yên tâm. Sau lần tai nạn kinh hoàng trước đây, y luôn sợ mỗi khi phu tử rời nhà một mình. Nhưng thấy anh kiên quyết, y đành đứng nhìn bóng phu tử khuất dần trong màn sương trắng.
Đường lên huyện không quá xa, nhưng sương mù dày đặc khiến Lý Văn Hàn phải đi chậm rãi. Khi đến Vạn Thọ Quán, lão Hưng một người đàn ông trung niên dáng vẻ phúc hậu, râu bạc lưa thưa đang ngồi bên quầy thuốc, tay cầm một cuốn sách y dược xem xét. Thấy anh bước vào, lão ngẩng lên, nở nụ cười thân thiện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT