Trong căn phòng tối tăm, chỉ có vài ngọn nến cháy leo lắt chưa tắt.
Trương Tề Thắng co rúm người lại trong góc tối, ngay cả thở mạnh cũng không dám, giờ phút này chỉ hận bản thân không phải kẻ mù lòa, điếc đặc.
Nhưng thật bất hạnh, hắn không phải.
Vì vậy, khi giọng nói kia gọi tên hắn vang lên, Trương Tề Thắng chỉ có thể căng da đầu bước ra, cúi mình hành lễ, khẽ đáp: “Hồi Hoàng thượng, nô tài có mặt.”
Tiêu Quý Uyên ngồi trên ghế, mệt mỏi nhìn khắp căn phòng hỗn độn, nhắm mắt lại, nhẹ giọng nói: “Đêm đã khuya, đưa Thái hậu hồi cung.”
“…..Vâng.”
Nhưng Trương Tề Thắng còn chưa kịp hành động, đôi mắt phượng sắc bén của Hiền Thuần Thái hậu đã quét qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT