“Xin lỗi, lão tăng hình như đã kể một câu chuyện nhàm chán.”
“Không thể nào" Tiêu Sách đáp: “Sau đó thì sao?”
Lão tăng cười rộ lên: “Không có gì sau đó cả. Nếu muốn nói tiếp, thì chính là Vô Trần không ngờ rằng những cây miến sơn chi này lại trở thành chấp niệm cả đời của ông ấy.”
Đây không phải là loài hoa quý hiếm gì, giống như những cây vốn đã có sẵn trong chùa từ trước, dù không ai chăm sóc vẫn nở rộ hàng năm. Nhưng dù Vô Trần đã dành hơn nửa năm để chăm sóc khu vườn, vậy mà 49 cây hoa ấy lại không sống được một cây nào.
Chờ đến khi tất cả đều chết héo, Vô Trần liền báo cáo với trụ trì. Trụ trì nhìn khu vườn hoang vu mà thở dài, nhưng ngay hôm sau, những cây non mới lại được mang đến.
Ngày tháng cứ thế lặp đi lặp lại. Cho đến lúc viên tịch, Vô Trần vẫn không thể nào trồng sống một cây miến sơn chi.
Khu vườn không nở hoa này, cùng với câu chuyện nhàm chán kia, được Vô Trần để lại cho đồ đệ của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play