Edit: ptd_
Tiệc trà đã gần kết thúc, mọi người dần dần đứng dậy rời đi.
Quý Hoài mua không ít đồ, đàn ông đến thì được phát cho một bao thuốc lá, phụ nữ và trẻ con thì sẽ được một ít kẹo bánh trái cây, đủ cho một người ăn.
Người vui nhất chính là những đứa trẻ, túi quần đầy kẹo, khuôn mặt nở nụ cười sung sướng.
Lý Xuân Ngọc chờ đến cuối, định lấy những đồ còn thừa lại về, nào ngờ, thế mà Quý Hoài lại chia những đồ dư lại đó cho mấy ông bà già rời đi cuối cùng, người nào cũng được xách một túi nhỏ mang về.
“Đường tối khó đi, bà đi chậm thôi.” Quý Hoài đỡ bà lão đi ra ngoài, vừa đi vừa nói.
“Được được.” Bà lão lưng còng, tay cầm đèn pin, nở nụ cười lộ ra hàm răng chỉ còn mấy cái, nhìn về phía Ngải Xảo, dùng giọng địa phương nói: “Thằng nhóc này được đấy, người đẹp mà tâm cũng đẹp.”
Quý Hoài nghe không hiểu gì, nghiêng đầu nhìn Ngải Xảo.
Cô cười, dặn bà lão một câu: “Bà nhớ đi chậm thôi, cẩn thận chút nhé.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play