Cung chứng kết án, Ứng gia không còn là nhân chứng, tiếp tục ở trong quan nha Đại Lý tự, rơi vào trong mắt người hữu tâm sẽ có khả năng bất lợi đối với Thất Lang.
Ứng Tiểu Mãn trải qua mấy trận sóng gió, cũng có hiểu biết vài phần đối với con đường quan trường kinh thành.
Vũ nhân động nắm đấm, kinh quan động cán bút. Bốn chữ "công khí tư dụng", nàng ấn tượng rất sâu.
Buổi tối nàng thương lượng với lão nương một hồi, quyết định mau chóng dọn ra ngoài. Thất Lang sắp xếp nhà ở trong quan nha là ý tốt, Ứng gia không thể mang đến phiền toái cho hắn. Nhưng khẩu dụ của Thái hậu nương nương tâm huyết dâng trào, cả nhà ở lại kinh thành thêm một khoảng thời gian, chỗ ở liền thành vấn đề lớn.
"Chúng ta lập nữ hộ, không tiện ở nhờ nhà Thất Lang." Tư thái nghĩa mẫu rất kiên quyết: "Trong nhà có hai tiểu khuê nữ chưa xuất giá, ở đâu cũng được, cho dù về ở ngõ Đồng La cũng được, chỉ là không thể không danh không phận mà ở nhà Thất Lang. Dẫu nhà nó có nhiều viện trống hơn nữa cũng không ở."
Ngõ Đồng La ẩm ướt, nhà thuê thường xuyên bị nước nhấn chìm đương nhiên không thể ở được nữa. Ứng Tiểu Mãn rầu rĩ nói: "Thật sự còn phải đi tìm tên cò mồi kia à? Lần trước ta với hắn vì hai quan tiền thế chấp mà cãi nhau ầm ĩ một trận ở ven đường. Giờ mới qua mấy ngày chứ?"
Nghĩa mẫu nói chắc chắn: "Làm sinh chẳng bằng làm quen. Nha nhân này làm việc theo quy củ. Con đừng thấy hắn vì hai quan tiền mà tranh cãi với con ở ven đường, tiền tới tay rồi không phải hắn còn khách sáo chào hỏi xong mới đi sao? Nghe lão nương nói đi, nếu con ngại mất mặt không muốn tìm hắn, ta đi tìm hắn nói cho."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT