Hai người sóng vai chậm rãi đi dưới ánh trăng đồng loạt ngẩn ra. Ứng Tiểu Mãn nhíu mày một cái, lại lộ ra biểu tình ghét bỏ. Nhìn Thất Lang bên cạnh, nàng thương lượng nói: "Huynh và Thập Nhất Lang là bạn tốt, không tiện đối mặt, huynh về trước đi. Ta đi mắng cái miếng da trâu này rời đi là xong.”
Thất Lang lại nghĩ khác, đôi mắt hoa đào hơi nheo lại dưới ánh trăng, "Nếu người đã tới vào ban đêm... Đối mặt trực tiếp cũng có chỗ tốt. Đi thôi, hôm nay chúng ta nói rõ mọi chuyện."
"Không tốt lắm nhỉ." Ứng Tiểu Mãn giật mình.
"Có một số việc phải dùng đến chữ "kéo dài" này, thường xuyên kéo dài tới khi chuyện này tự bại; nhưng có một số việc không kéo dài được. Ví dụ như cỏ trên đồng, cần phải nhanh chóng nhổ ra thì mới tốt. Nàng tin ta không?"
Những lời này được hắn ghé vào lỗ tai nàng nói thầm, vành tai Ứng Tiểu Mãn cơ hồ hơi nóng lên, "Đương nhiên ta tin huynh. Vậy phải làm như thế nào?"
"Chỉ cần như vậy." Yến Thất vén tay áo rộng ra sau, vươn hai bàn tay nắm chặt dưới ánh trăng, quang minh chính đại nắm tay tiểu nương tử bên cạnh đi lên phía trước, phân phó Tùy Miểu đi trước.
"Tiếp tục cầm đèn đi về phía trước, xem như không thấy ai, đi thẳng đến trước cửa rồi mới hành lễ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT