"Cho dù thân thủ Tiểu Mãn nương tử không tầm thường, nhưng kinh thành nhiều ác nhân, minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng. Vẫn là không nên để nàng ấy đi lại một mình vào ban đêm."
Hắn đánh giá tay trái tầng tầng bao bọc của mình, suy nghĩ rồi nói: "Thương bệnh trên người tại hạ đã không đáng ngại. Không giấu gì Ứng phu nhân, ta là người địa phương kinh thành, nha môn các nơi đều có vài người quen biết, có thể nói được mấy câu. Nếu trong nhà có chỗ khó, không ngại nói thẳng với ta, ta có thể giúp đỡ một chút —— " 
Nghĩa mẫu vốn đang ở trong phòng mỉm cười nghe, khi nghe được nửa đoạn sau không biết nghĩ đến cái gì, đột nhiên cảnh giác hẳn lên: "Ngươi là người kinh thành à? Ngươi còn quen biết rất nhiều quan nhân nha môn? Ngươi, không phải là nhà ngươi làm quan chứ?" Bà nói xong, âm cuối cùng lại phát run.
Lang quân tây ốc: "A..."
Hắn nâng nâng cánh tay bị thương chưa lành, "Ứng phu nhân cảm thấy thế nào."
Nghĩa mẫu nhìn thấy tay hắn trọng thương chưa khỏi hẳn, liền nhớ lại vị lang quân này suýt mất tính mạng dưới tay kẻ ác, vẻ mặt căng thẳng nhất thời buông lỏng.
"Đúng rồi, chính ngươi cũng bị người xấu làm hại, sao có thể là người của quan gia. Được rồi, nhà ta không cần ngươi giúp đỡ cái gì, tuyệt đối đừng đi tìm người nha môn. Kinh thành nhiều cẩu quan, càng ít liên lụy càng tốt. Ngươi trả hết nợ Tiểu Mãn ghi trên giấy dầu xong là được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play