Ba người đi dọc theo bậc thang, chẳng mấy chốc đã lên đến phía trên cùng của lăng mộ.
Phía trên cùng của lăng mộ có một căn phòng khá bình thường, lúc tới gần có thể nhìn thấy một chút ánh sáng mơ hồ toát ra từ căn phòng.
Hoàng hôn bên ngoài ngoại ô Kinh Thành tới rất nhanh, một khắc trước mặt trời vẫn còn chưa xuống núi, một khắc sau đã có một tầng mây đen che phủ trời đất, ánh sáng trong phòng xuyên qua khe cửa mở hé chiếu rọi ra ngoài, đó chính là nguồn sáng duy nhất trong nghĩa trang này. Kỷ Khinh Chu thầm nghĩ, trong vô số đêm trước kia, chắc hẳn Nhị Hoàng tử đã rất cô độc, chỉ có thể dựa vào ánh sáng này để sống sót qua khoảng thời gian đó?
“Vương gia, để thuộc hạ đi trước thông báo cho Nhị Hoàng tử một tiếng?” Đổng Đống vốn đi theo sau ba người họ, thấy Lý Trạm dừng bước, hắn ta nhanh chóng đi lên trước, hỏi thăm.
“Không cần.” Lý Trạm nghiêng đầu nhìn Kỷ Khinh Chu, có chút không nỡ buông tay Kỷ Khinh Chu ra, hắn nói: “Chúng ta cùng vào.” Kỷ Khinh Chu nghe thế thì khẽ gật đầu, đi theo Lý Trạm và tiểu Hoàng Đế vào trong phòng.
Cửa phòng khép hờ, chỉ cần đẩy nhẹ một cái là mở ra.
Đối diện với cửa phòng có một cái bàn, bên trên bày ít thịt rượu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play