Chu Dũng không biết tâm tư của Đường Ngọc Lan, sau khi đặt hũ tương nấm vào chỗ cẩn thận, liền nhiệt tình mang đồ ăn vặt ra chiêu đãi Khương Thế Huân và mọi người.
Thế nhưng Đường Ngọc Lan lại cảm thấy ngồi như vậy rất nhàm chán, hơn nữa cô không hứng thú với đồ ăn vặt. Cô càng muốn tranh thủ thời gian đi dạo cửa hàng.
Thời buổi này, đồ ăn vặt trong mỗi nhà cũng không có nhiều, mà người bên cô lại khá đông. Ăn nhiều thì ngại, mà không ăn thì ngồi ngơ cũng không tiện. Thay vì thế, chẳng bằng nhân lúc này ra ngoài dạo phố một chuyến.
Từ đây về lại thôn Hồng Tinh cũng không gần, chỉ ngồi xe về đến thị trấn thôi đã mất hơn hai tiếng đồng hồ. Giờ lại gần trưa, nếu tiếp tục nấn ná thì e là không còn mấy thời gian để đi dạo nữa.
Đường Ngọc Lan liếc nhìn Chu Dũng một cái, rồi thẳng thắn nói:
“Đồng chí Chu, cậu không cần khách sáo quá đâu, bọn tôi còn chút việc, chắc không ở lại lâu nữa.”
Chu Dũng vội hỏi lại:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play