Lần này uống vào quá gấp, Quan Nguyên suýt nữa bị sặc, vội vàng giãy giụa thoát khỏi người Đậu Chiếu, rồi đưa tay che miệng ho khan hai tiếng.
"Nhị thiếu gia làm gì vậy?" Nàng có chút không chịu nổi kiểu trêu đùa không lý do này của hắn. Rốt cuộc vì sao hắn không thể nói rõ ràng minh bạch cho nàng biết, hắn muốn gì chứ?
Đậu Chiếu cười như không cười nhìn nàng, ánh mắt chớp động, nhưng không nói gì.
Quan Nguyên có cảm giác hôm nay ánh mắt hắn rất kỳ quái, cực kỳ không bình thường, khiến nàng khó chịu cả người.
Không nhịn được quay đi chỗ khác, giả vờ tức giận nói: “Còn nói cái gì mà nô tỳ rốt cuộc trưởng thành, chẳng lẽ nô tỳ hôm nay mới lớn lên sao?”
Đậu Chiếu khẽ cụp mắt xuống, nhìn chiếc chén trong tay không còn nước, cười cười, đứng dậy lại tự mình rót thêm một chén trà. Hắn điềm nhiên như không có gì, chậm rãi nói: “Tất nhiên không phải. Chỉ là hôm nay lớn lên, so với trước kia, không giống nhau.”
Quan Nguyên đứng bên cạnh bàn hoa, nghi hoặc quay đầu nhìn hắn: “Nơi nào không giống nhau?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT