Nhân lúc rảnh rỗi, nàng có thể nghiêm túc nghiên cứu loại lá trà mà ca ca đưa, suy nghĩ xem làm thế nào để pha chung với các loại trà khác để nhị thiếu gia có thể vô tình uống hết mà không nhận ra.
Thật lòng mà nói, nàng cũng rất muốn sớm ngày chữa khỏi chứng giật mình trong mơ của nhị thiếu gia. Mấy năm nay, mỗi lần trực đêm nghe thấy hắn từ trong mộng giật mình tỉnh dậy, trong lòng nàng không khỏi cảm thấy xót xa.
Hôm đó, nàng ngồi trên cái sập dưới tán chuối ở sân sau, vừa nếm thử các loại trà pha lẫn với lá trà của ca ca đưa, vừa nhặt từng trái nho ăn.
Đây là nho còn sót lại từ bữa tiệc sinh nhật của Tam tiểu thư. Hôm đó nàng được gọi lên phụ giúp dâng trà, tiệc xong có không ít trái cây, rượu và đồ ăn được thưởng cho các nàng. Nàng chỉ lấy một chùm nho.
Chùm nho này đã được ướp lạnh, từng trái căng mọng, cắn một cái là nước ngọt tràn ra trong miệng, vừa ngọt vừa mát lạnh, ăn vào giữa ngày hè thì không gì sảng khoái bằng.
Bình thường, nàng ăn nho xong sẽ súc miệng rồi mới nếm trà. Nhưng chùm nho này quá ngon, ăn một lúc thì không ngừng lại được. Nàng vô thức bưng chén trà lên uống, vị nước nho ngọt thanh hòa cùng vị trà bỗng nhiên tạo ra một hương vị thơm ngọt không ngờ tới.
Quan Nguyên suy nghĩ một chút, bèn lấy một trái nho tím đen căng mọng, dùng sức bóp cho nước nho chảy vào trong chén trà. Sau đó nàng thử uống một ngụm... Ừm, vẫn hơi nhạt và chua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play