Thẩm Tri Hoài lúc này chỉ muốn nhanh chóng đi tìm Lê Mạn Nhân để báo thù cho Quan Nguyên, nghe thấy Đậu Chiếu hỏi thì lập tức không kiên nhẫn nói: “Thì còn có thể có ý gì nữa, chẳng phải là buồn bã sao? Không biết viết chữ thì lấy mấy cái vòng tròn ra để biểu đạt nỗi buồn, chuyện này cũng cần phải hỏi à?”
Đậu Chiếu không để ý tới hắn, tiếp tục quay sang hỏi lão bà bà: “Còn nữa, người đã mua căn nhà cho họ rồi, vậy sao không vào ở luôn?”
Tôn tử của lão bà bà lập tức nói: “Đúng vậy, đã mua rồi còn không ở đó, ta còn từng nói sửa sang lại cho ta và vợ ta ở cho tốt. Nhưng tổ mẫu cứ nhất quyết nói phải chờ Tiểu Cửu trở về, sợ rằng nếu một ngày nào đó nàng quay về mà không thấy nhà thì biết làm sao.”
Đậu Chiếu khó hiểu: “Vị lão nhân gia này rốt cuộc là vì sao? Dù gì người cũng chỉ là hàng xóm mà thôi, không cần phải làm đến mức đó chứ.”
Lão bà bà thở dài: “Nếu chỉ là hàng xóm bình thường, thì lão bà tử ta đương nhiên cũng chẳng cần làm vậy. Nhưng Tiểu Cửu ấy mà, nàng là ân nhân cứu mạng của cả nhà chúng ta!”
Thẩm Tri Hoài lập tức hỏi: “Lời này từ đâu mà ra? Khi ấy Tiểu Cửu chỉ mới bốn, năm tuổi thôi mà?”
Lão bà bà lau nước mắt, chậm rãi kể lại chuyện năm đó xảy ra:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play