Hai người gian nan tập tễnh đi về phía trước trong đường hầm tối tăm ngoằn ngoèo, xung quanh ngoài tiếng thở nặng nhọc của họ và thi thoảng tiếng đá vụn rơi xuống, thì hoàn toàn yên lặng.
Mỗi khi gặp ngã rẽ, Quan Nguyên sẽ nghe theo lời Đậu Chiếu nhắc nhở, thăm dò hai bên, chọn hướng nào có vẻ thông thoáng hơn một chút để đi tiếp.
Mới đầu, hai người còn dựa vào ý chí sinh tồn, cố gắng đi nhanh nhất có thể, không bỏ qua bất kỳ khe hở nào có thể dẫn ra ngoài.
Nhưng mà, con đường trong giếng hoang lại vô cùng ngoằn ngoèo, bọn họ như thể lạc vào một chiếc mạng nhện, không tài nào tìm được phương hướng ra ngoài.
Mỗi lần thử đều giống như công cốc, mỗi lần hy vọng vừa nhen nhóm lại lập tức tắt lịm.
Cơn đau và mệt mỏi luôn đeo bám, Quan Nguyên sợ Đậu Chiếu kiệt sức sẽ ảnh hưởng đến vết thương, nên mỗi khi tìm được chỗ hơi bằng phẳng một chút là lại cẩn thận đỡ hắn ngồi xuống nghỉ ngơi một lát.
“Nhị thiếu gia, chúng ta cố thêm chút nữa, nhất định sẽ tìm được lối ra.” Quan Nguyên dùng đôi môi khô nứt của mình phát ra âm thanh khàn khàn, vẫn không quên gắng gượng nở một nụ cười trên gương mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play