Mỗi ngày ở đây ngoài ăn và ngủ thì chỉ có làm việc, có khi mấy tháng liền cũng không được ra ngoài một lần, mỗi ngày chỉ ăn những thứ lợn cũng chê, không có tiền công, lại không được lười biếng — nếu lười sẽ bị đánh.
Còn chuyện chạy trốn thì lại càng không thể nghĩ tới, nếu bị bắt lại thì sống còn khổ hơn chết, họ chưa bao giờ dám nảy sinh ý định đó.
Quan Nguyên nghe mà lòng lạnh đi từng chút một. Nếu nói vậy thì đám nam nhân trong thôn Quả Nhi bị bắt đã gần ba năm, chẳng phải là sớm đã không còn ai sống sót?
Nàng vì thế hỏi kỹ xem họ đến từ những nơi nào, quả nhiên không có người nào đến từ thôn của Quả Nhi.
Nhưng có người nói với nàng, gần đây còn có một mỏ sắt khác, quy mô lớn hơn nhiều, thợ mỏ bên đó cũng đông hơn, có thể thử đến đó tìm.
Quan Nguyên cảm ơn họ, sau đó an ủi nói:
“Các người không cần lo lắng, những kẻ đã kiểm soát các người hiện giờ đều bị bắt hết rồi. Chỉ cần các người chút nữa khai đúng tội trạng của bọn chúng ra, chẳng mấy chốc là có thể được thả ra ngoài, sau này cũng không phải lo bị bắt lại nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play