Ngày hôm đó trôi qua, hai người hoà hợp vui vẻ đến lạ, cảm giác như quay trở lại thuở ban sơ vừa mới ở bên nhau, Đậu Chiếu gần như đã quên, giữa hắn và Quan Nguyên vẫn còn mấy hố sâu đỏ chót không thể vượt qua.
Nhưng một câu "muốn lưu lại nơi này" của Quan Nguyên, lập tức kéo hắn trở về hiện thực.
Hắn sa sầm mặt mày:
“Vì cớ gì?”
Quan Nguyên ngẩng đầu nhìn Đậu Chiếu, trong lòng nàng có một nỗi khổ khó gọi thành tên, nàng nghiêm túc nói:
“Nhị thiếu gia, trong lòng Quan Nguyên từ trước đến nay luôn mang ơn nhị thiếu gia, nếu không có người ngày ngày kiên trì dạy ta luyện trà nghệ, quán trà này của ta cũng chẳng thể trụ được, càng không nói chi đến chuyện giúp đỡ đám nhỏ kia. Có thể nói, tất cả những gì Quan Nguyên có hôm nay đều do nhị gia ban cho.
Cũng thật vui khi nhị thiếu gia vẫn còn nhớ đến ta, muốn mang ta trở về. Thế nhưng... nhị thiếu gia, năm nay ta đã mười chín tuổi, dẫu hiện tại theo người hồi kinh, sang năm cũng là phải xuất giá.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT