Mảnh nhỏ của chủy thủ vỡ ra bắn ngược lại, đâm vào cánh tay của người bịt mặt mặc đồ đen, chỉ nghe hắn kêu lên một tiếng, nhanh chóng mượn lực từ lan can, như tia chớp nhảy ra ngoài đào tẩu.
Quan Nguyên nhắm mắt lại cảm nhận được luồng hàn ý giữa trán chỉ trong một cái chớp mắt, nỗi sợ cực lớn ập thẳng vào lòng, đầu choáng váng rồi ngất xỉu ngay lập tức.
Đậu Chiếu không còn kịp gọi người đuổi theo thích khách kia, vội vàng đưa tay đỡ lấy Quan Nguyên đã ngất đi, trong lòng dâng lên nỗi sợ hãi chưa từng có, lo lắng đến mức hoảng loạn: “A Nguyên, A Nguyên!”
Một bên, Thẩm Tri Hoài trợn mắt há hốc mồm, phải mất một lúc lâu mới phản ứng lại được, cảm động đến mức hai mắt đẫm lệ: “Hắn, hắn là dùng mạng sống để bảo vệ chúng ta sao? Thiếu phó a, biểu ca, thiếu phó a, hôm nay hắn đã cứu ta một mạng, ta… ta đời này nhận hắn làm huynh đệ!”
Lúc này Quan Hải chạy tới, nhìn sơ qua Quan Nguyên, rồi buông lời trấn an: “Nhị thiếu gia không cần lo lắng, chỉ là bị kinh sợ quá mức nên mới ngất đi, thích khách kia tựa hồ như tạm thời buông tha nàng.”
Đậu Chiếu hai tay siết chặt, vẻ mặt phẫn nộ như bầu trời vần vũ trước cơn bão, nổi giận không thôi.
Hắn cưỡng chế cảm xúc đang chấn động trong lòng, ánh mắt sáng như đuốc nhìn quét khắp bốn phía, cố gắng bắt lấy một chút dấu vết của thích khách đang chạy trốn trong màn đêm. Nhưng bóng tối quá đỗi sâu thẳm, ngoài tiếng sáo thổi truyền đến một cách lác đác, chẳng còn chút động tĩnh nào khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play