Lục Tồn Chu thấy người đến là hắn, liền thở phào nhẹ nhõm, nhưng trên mặt cũng hiện lên một tia chán ghét không dễ nhận ra:
“Lần trước đã bảo Tiểu Cửu mang đồ vào, ta cũng đã mấy tháng không gặp nàng, không rõ tình hình cụ thể thế nào.”
Hắc y thiếu niên cười:
“Lục lang trung quả là điềm tĩnh, nhưng chủ nhân của ta lại không kiên nhẫn được như ngươi. Trước đây chính ngươi tự tiến cử rằng có cách diệt trừ Đậu Chiếu mà không để lại dấu vết, chủ nhân mới hao tâm tổn sức tìm cho ngươi thứ đó. Giờ đã qua hơn nửa năm rồi, ta thấy Đậu Chiếu vẫn sinh long hoạt hổ lắm.”
Lục Tồn Chu đáp: “Chuyện này cũng chẳng còn cách nào khác, Đậu Chiếu luôn cảnh giác, muốn ra tay với hắn đâu phải chuyện dễ dàng. Nhưng Tiểu Cửu đã hầu hạ hắn suốt mười năm, là người thân cận nhất với hắn, nếu ngay cả nàng cũng không có cách, thì người khác lại càng không thể. Mong đại nhân nhắn lại với Vương gia, xin ngài kiên nhẫn thêm chút nữa.”
Hắc y thiếu niên lắc đầu:
“Ngươi ngay cả mặt muội muội mình cũng không thấy, cũng chẳng biết nàng có làm theo lời ngươi dặn không, thế mà dám bảo chủ nhân chờ? Ta không thể báo cáo kết quả như vậy được. Nếu khiến chủ nhân nổi giận, e rằng ngươi sống không qua ngày mai.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT