"Vòng tay của ai? Nếu như bà sợ là không còn nhớ được chủ nhân ban đầu của nó rồi, thì để tôi nói cho bà biết." Cảnh quan Trương kéo góc bên cạnh của chiếc vòng tay ra: "Nó họ Lưu, Lưu trong Lưu Anh."
"Không phải là không muốn nhìn thấy đồ đạc của đồng chí Lưu Anh sao? Một món đồ cá nhân như vòng tay, bà lại đường hoàng mà đeo lên tay, trong lòng bà không không thấy chột dạ sao? Cũng đúng, da mặt của bà dày như vậy, tâm tư ác độc như vậy, làm sao mà biết hai chữ "chột dạ" viết như thế nào chứ!"
"Cảnh quan Trương." viên cảnh sát nhõ gõ cửa bước vào trình báo nói: "Bộ trưởng bộ vũ trang mang quyển sách của liệt sĩ Lâm Hồng Quân khi còn sống để lại, nói rằng ông ấy hoài nghi rằng, đồng chí Lưu Anh để lại làm di vật cho anh em Lâm Hồng Quân, thế nhưng lại bị vợ chồng phó thư ký Lâm và Trần Mỹ Như lấy đi để đút lót, ông ấy yêu cầu điều tra rõ."
Tinh thần của Trần Mỹ Như thoáng chốc bị hút sạch rồi, bà ta víu lấy cái bàn, lẩm bẩm nói: "Của tôi, đều là của tôi..."
Cảnh quan Trương quay đầu lại liếc nhìn bà ta một cái, lặng lẽ giơ ngón cái cho Lâm Thành Lương, ánh mắt thật tối cưới được một người vợ thế này! Lúc này, còn hấp tấp mà ôm đồm sự việc lại phía mình, trong hai vợ chồng đem một người đi trước, ngược lại còn thương nhớ mãi không quên những thứ đồ mà không thuộc về bản thân, sợ rằng tội danh vẫn chưa đủ to đúng không?...
Sáng sớm hôm sau, cục trưởng cục cảnh sát đưa cảnh quan Trương tới thành ủy.
Bí thư Lý sai người đi mời Tống Quốc Hồng, Đông Phương Thăng tới, ba người họ xem khẩu cung được đưa tới cùng với chiếm dụng hơn một nửa tài sản của Lưu Anh, trở nên trầm mặc.
Là tại bọn họ quán giáo không nghiêm.
"Căn cứ theo pháp luật hai vợ chồng họ sẽ bị phán quyết như thế nào." Bí thư Lý nói: "Thì sẽ bị phán quyết như vậy."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT