Năng suất thụ lý án có thể nói là mạnh mẽ vang dội, trong lúc Trần Mỹ Như gọi Ngao Kỳ Gian, Trần Oánh đã bị đem tới trước một bước, bảo mẫu mang những thứ nên khai đã khai ra hết rồi.
Trần Mỹ Như vừa nhìn thấy Trần Oánh liền liều mạng đưa mắt ra hiệu cho bà ấy, thấy Trần Oánh cúi thấp đầu như con chim cút không thèm nhìn bà ta, lại lén lút vương tay ra làm thành mấy con số.
Cảnh quan Trương không để ý bà ta, đôi mắt lão đời nhìn về phía Trần Oánh nói: "Nói khẩu cung vừa rồi đã khai ra lại một lượt nữa."
"Nửa, nửa tháng trước, chị họ Trần Mỹ Như tìm tới tôi, nói, nói là Lâm Kiến Nghiệp đã hy sinh rồi, Tô Mai và hai đứa trẻ vẫn chưa biết, bảo tôi trở về quân khu một chuyến, để Tô Mai cất những bộ đồ màu sắc tươi lên, nhanh chóng chuẩn bị cho hai đứa trẻ đồ tang... còn nói, còn nói rằng, Lâm Kiến Nghiệp cả cơ thể bị người ta hại tới mức không thành dạng nữa, đầu cũng không tìm được, Tô Mai biết cắt giấy, bảo cô ấy cắt cho Lâm Kiến Thành một bộ quần áo, cắt một cái đầu... bổ, bổ sung vào."
Cảnh quan Trương nheo đôi mắt lại, ánh mắt như sắc nhọn như mũi dao hướng về phía Trần Mỹ Như, khiến bà ta như ngồi trên đống lửa.
"Dẫn người tiếp theo vào." Cảnh quan Trương trầm giọng nói.
Bảo mẫu là người Trần Mỹ Như tìm từ dưới quê nhà bà ta thuê tới, không biết chữ, cũng không có một chút kiến thức nào, vừa bước vào không cần cảnh quan Trương mở miệng, lập tức lặp lại những lời khai vừa nãy thêm một lần nữa: "... Mỹ Như nói, bên trên đưa ra điều lệ để đăng ký hộ khẩu, thế nhưng luôn có người coi nhẹ nội dung đã định, đến thành phố tán loạn lên, có những người vì sợ bị đuổi trở về, còn chuồn vào khu gia quyến nhận bừa thân thích..."
Cảnh quan Trương mở kẹp văn kiện ra, đeo găng tay lên, lấy ra một tờ điện báo vừa nãy chú ruột của thư ký Trương nhờ người gửi tới, đẩy tới trước mặt của Trần Mỹ Như: "Đồng chí Tô trước khi theo quân đội qua đây, người nhà cô ấy còn sợ lần điều tiên đi ra ngoài, mang theo bọn trẻ ở ngoài lạc đường, còn cố ý gửi cho phó chủ tịch Lâm một bản điện báo, đừng nói rằng bà và phó bí thư Lâm đều không xem được, ở trên này có vân tay của hai người."
Cơ thể của Trần Mỹ Như run lên bần bật: "Công việc của chúng tôi bận quá, quên mất."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play