Con diều trên tay nàng loay hoay mãi vẫn không bay lên được, thậm chí còn chẳng biết gió thổi từ hướng nào. Dù nàng đã làm theo cách mà Quý A Thố chỉ, diều cũng chỉ lơ lửng trong không trung một lát rồi lại rơi xuống đất.
Chạy mệt rồi, Đường Niểu Y ngồi xuống bãi cỏ mềm mại, đôi mắt hạnh ánh lên vẻ ngưỡng mộ, chăm chú nhìn con diều trong tay Quý A Thố càng lúc càng bay cao, tựa như một chú chim nhỏ linh hoạt.
Nhìn một lúc, nàng cúi đầu quyết định thử lại lần nữa. Lần này, nàng tìm đúng hướng gió, và con diều nhanh chóng vút lên cao.
Gương mặt nhỏ nhắn của Đường Niểu Y rạng rỡ niềm vui, nàng tranh thủ thời điểm thuận lợi để dần thả dây, nhưng chưa được bao lâu, gió bỗng yếu dần. Do trước đó diều liên tục rơi xuống, sợi dây đã bị mòn và trở nên mỏng manh khiến con diều bất ngờ đứt khỏi dây và bị gió thổi bay rồi mắc lên lầu Vân Lang gần đó.
Lo sợ con diều sẽ lại bị gió cuốn đi, Đường Niểu Y vội vã kéo tà váy, nhanh chân chạy lên bậc thang.
Khi vừa lên đến nơi, nàng mới phát hiện trên đó đã có người.
Một nam tử lạnh lùng mặc bộ trường bào đen viền vàng, tay cầm con diều vừa bị lạc, chiếc ngọc bội đeo bên hông hắn ta khẽ chạm vào nhau, phát ra âm thanh trong trẻo theo nhịp gió.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT