Thừa dịp đứa nhỏ hiện tại còn muốn ănhắn muốn cho đứa nhỏ ăn một chút để lấp đầy bụngTừ giữa trưa đến giờ trong bụng Phì Phì chỉ  mới  một bình sữaLâm  Niên ôm đứa nhỏ đi đến trước tủ lạnh mở tủ ra.

OaĐứa nhỏ bị bao lại chỉ lộ ra một cái đầu nhìn đến đồ ăn nhiều sắc màu trong tủ lạnh kinh ngạc  to miệng nhỏđôi mắt cũng lấp lánh ánh sáng.

Tất cả thức ăn trong tủ lạnh đều   Húc mỗi ngày đúng giờ kiểm tra  mua bỏ vào Lâm  Niên lại dựa vào cái tủ tràn ngập đồ ăn này bắt được tâm của đứa nhỏ.

Ba ba siêu tốtrất thích ba ba cùng với ba ba Phì Phì sẽ không đói bụng nha!

Ăn cái nàyđứa nhỏ giãy giụa vươn tay nhỏ tớisau đó chỉ vào ớt thứ  màu sắc sặc sỡ nhất nóiNhìn qua vui vẻ cực kỳ

Lâm  Niên nhìn theo hướng tay  chỉsau khi nhìn  thứ  muốn ăn   liền nhướng màytrẻ con giống  hình như đều không thích ăn cái này đi.

Bất quá nhìn bộ dáng vui vẻ của đứa nhỏ hắn cũng chưa nói  không thểlấy hộp ớt vẫn còn chưa mở ra xác định thứ này  thể ăn sống được một lúc sau mới mở miệng nói:" Để ba ba cắt một miếng nhỏ cho con nếm thử trước"

Quả ớt nhỏ dưới ánh đèn màu sắc lại càng thêm rực rỡPhì Phì như chim non  miệng chờ được ăn, chờ ba ba đem quả màu đỏ cắt xuống bỏ vào trong miệng mìnhsau đó bắt đầu thưởng thức.

Nhai nhai một hồilông mày nhỏ liền nhíu lạingẩng đầu nhìn Lâm  Niên vẫn luôn quan sát mìnhmuốn nhổ ra nhưng không biết  nên hay khôngvẻ mặt đáng thương  cùng.

Lâm  Niên khó  khi tự cảm thấy mình  chút quá đángđứa nhỏ hiện tại còn đang sinh bệnhhắn lại  lương tâm trêu đùa đứa nhỏ.

Thuận tay lấy một cái đĩa nhỏ đặt bên miệng Phì Phì nói:" Không thích ăn liền nhổ ra"

Đợi được ba ba cho phép đứa nhỏ liền nhanh chóng nhổ rakhi nhổ ra hết  được Lâm  Niên đền  bằng một viên kẹo trái cây.

Đứa nhỏ thật sự rất dễ dỗthực dễ thỏa mãnMột viên kẹo nhỏ liền  thể khiến  quên đi mùi vị của ớt

Đợi một lúc bác  Vương vẫn chưa tớiLâm  Niên liền nầu cho Phì Phì một chén   chua trứngđây  món duy nhất  hắn  thể nấu ra được hương vị.

Đứa nhỏ vẫn chưa thể dùng đũa  trong nhà lại không  ghế ăn dành cho trẻ em nên Lâm  Niên đơn giản trực tiếp đặt Phì Phì ngồi lên trên bàn cơmsau đó dùng đũa cuồn lấy vài sợi  thổi nguội rồi đút cho  ăn.

Đứa nhỏ ăn đến ngon lànhvui vẻ đến mức cả người lắc : " Con thích ba ba"

Cũng chỉ  đứa nhỏ này mới  thể dễ dàng đem chữ thích nói ra ngoài.

Lâm  Niên cười cười sau đó gắp một miếng trứng  đút cho bạn nhỏ dễ thỏa mãn này

Nhưng hắn không chú ý đến khi  cùng Phì Phì trong một khoảng thời gian ngắnhắn đã không  nhớ tới một màn máu tanh kia.

Một nữ nhân trần trụi cả người đều  máu nằm trên giường của hắnhắn sẽ không  sinh mệnh  luyến tiếc nhưng không biết  cái  sự kiện đó như  một ngòi nổ khiến Lâm  Niên đã thật lâu cũng chưa  một giấc ngủ ngon 

Thế giới này hiện tại như  một quả bomMỗi người đều  ngòi nổTuy  tất cả mọi người sinh hoạt như không  việc  nhưng không ai biết khi nào mình sẽ gặp được thứ châm ngòi nổ của mình.

Hai trăm năm trướccác quốc gia bùng nổ chiến tranhSau khi chiến tranh bắt đầu những người vốn  đã chán ghét thế giới này lại càng trở nên tuyệt vọngmỗi giờ mỗi phút đều  người chết hoặc tự sátTrên thế giới vỗn   tới 20 tỷ dân liền bị giảm còn 1.5 tỷ.

Nếu không áp dụng hành động nào  còn tiếp tục khai chiếnnói không chừng sự tồn tại của nhân loại không chỉ  một vấn đề.

Lúc này lãnh đạo các quốc gia mới hoàn toàn tỉnh ngộquyết định ngừng chiếnHơn nữa họ còn  kết hiệp ước hòa bìnhtrong hiệp ước quy địnhnếu  quốc gia nào tự mình khơi mào chiến trang sẽ bị coi  tội nhân của toàn nhân loạisẽ bị tập thể công kích.

Sở  phải  hiệp ước như vậy  sau trận chiến này người ta kinh sợ phát hiện đối với thế giới này  nóinếu chiến tranh chỉ  một chất dẫn thì toàn bổ thế giới chính  một thùng hỏa dượcchỉ cần châm ngòi liên nổ tung.

 sẽ kích thích đến những người nguyên bản tâm  đã tràn ngập nguy  trở nên ngày càng điên cuồng.

 loại điên cuồng này sẽ đem thế giới dẫn theo hướng toàn bộ diệt vong

Ý thức được sự nguy hiểm nàycác lãnh đạo của các quốc gia liền kịp thời trấn an quần chúngsẽ không khai chiến nữaTrừ khi nơi đó muốn trở thành tội nhân của toàn nhân loại

Ngoài không còn cảm nhận được niềm vuibọn họ còn phải gánh trên vai trách nhiệm nặng nề

Cứ như vật thế giới nghênh đón thời kỳ hòa bình kéo dài 200 nămnhìn tình huống hiện tại hòa bình sẽ còn tiếp diễn.

Trong hai trăm năm nàycác phòng  vấn tâm  mọc lên như nấmcác loại hình giải trí như thuốc an thần cho mọi người như các game showhài kịchphim truyền hìnhđiện ảnhlivestreamtiểu thuyết,... Chỉ cần  thứ  thể khiến cho con người cảm nhận được niềm vui đều sẽ khiến mọi người điên cuồng tìm tới.

Nếu  người xác minh chính mình  thể tìm được cách mang lại niềm vui cùng cảm giác thành tựu cho mọi người thì chỉ cần hợp pháp cùng không gây nguy hiểm cho người khác thì không chỉ được người khác duy trì hâm mộ  phía chính phủ cũng sẽ giúp duy trì

Đây cũng coi như  một loại dẫn đường

Cách làm này hẳn  hữu hiệusau hai trăm năm đến tận hôm này dân số đã tăng trở lại gần 20 tỷ ngườiCác hoạt động khủng bốtập kích hay hoạt động phạm pháp cũng chậm rãi mất đi.

Tất cả nhìn qua tựa hồ mọi thứ đều trở nên tốt đẹp lên...

Nhưng thật  như vậy sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play