Nghe được câu trả lời của Lâm  Niên đứa nhỏ thực hiểu chuyện không tiếp tục tìm mẹ nữa  nhanh chóng thích ứng với hoàn cảnh hiện tạitiếp nhận câu trả lời  ma ma đã ra ngoài chơimột thời gian lâu sau mới  thể trở về thăm muốn  sau này sống chung với ba ba.

Lâm  Niên thấy đứa nhỏ nhanh chóng tiếp thu thông tin liền nhẹ nhàng thở một hỏinhưng đồng thời trong lòng cũng  một chút khó chịu

Nhìn biểu hiện của Phùng Duyệt Di lúc trướcnơi nào giống bộ dạng  một người mẹ tốt nên đứa nhỏ  trong tay nàng không chừng cũng không được chiếu cố tốt đihơn nữa  còn quá nhỏ cho nên tình cảm đối với Phùng Duyệt Di cũng không quá sâu vậy nên mới  thể ngoan ngoãnkhông khóc không nháo  tiếp thu sự thật.

Chỉ cần tưởng tượng một chút liền  thể hiểu  chân tướng sự việc làm Lâm  Niên  chút phẫn nộ nhưng trừ bỏ hơi tức giận một chút thì cũng không  làm  khác sao thì từ hôm nay trở đi đây  con của hắnkhông còn một điểm quan hệ nào với Phùng Duyệt Di nữa.

Con  tên chưa muốn ba ba đặt cho con một cái tên không?" Lâm  Niên hỏi đứa nhỏ trong lòng.

Đối với câu hỏi của Lâm  NiênPhì Phì kiên định trả lời: " con tên Phì Phì!"

Lâm  Niên bất đắc  lắc đầuđứa  này thực sự quá nhỏngay cả tên gọi  nhũ danh cũng không phân biệt được  ràng lắm

Phì Phì?" Lâm  Niên nghe  nhưng vẫn cố ý trêu Duỗi tay chọc chọc đôi  phúng phính của đứa nhỏCòn rất hình tượng."

Đứa nhỏ nghe nhất thời không hiểu ba ba đang trêu  nhưng trực giác cho  biết tiếngphì phìnày của Lâm  Niên mang theo một chútác ý",  thế  nhăn màygằn từng chữ sửa cho đúngKhông phải  phì phì PhìPhì"

Lâm  Niên nâng đứa nhỏ lênxoa xoa lưng nhớ đến lúc trước khi tắm cho đứa nhỏ hắn liền phát hiện đứa nhỏ này chỉ  cái mặt tròn votoàn thân lại không  bao nhiêu thịttoàn bộ đều dựa vào khuôn mặt phúng phính chống đỡ, nào giống những đứa trẻ ba tuổi khác toàn thân đều bụ bẫm khi bế nặng trĩu cả tay.

Tốt  Phì Phì chứ không phải phì phì đúng khôngBa ba nhớ kỹ rồi." Lâm  Niên nghe lời sửa lại

Được dỗđứa nhỏ nháy mắt liền hài lòng

Thời gian tiếp theo  liền dùng đứng trong phòng kháchnhìn Lâm  Niên một chuyến lại một chuyến đem đồ trong phòng ngủ  đồ vật thường ngày mang xuống dưới lầuđem đồ di chuyển đại khái ba bốn lần mới hoàn thành.

Ba ba dọn cái này làm ?" Phì Phì chỉ vào mấy cái va li hành  lớn hiều kỳ hỏi

Lâm  Niên thuận tay lấy khăn lông lau đi mồ hôisau đó sờ sờ đầu nhỏ của  nóiChúng ta phải chuyển nhàba ba đang thu thập đồ vật."

Hôm nay cửa nhà của hắn bị Phùng Duyệt Di tìm tới được chỉ  thể chứng minh một sự kiện đó chính  địa chỉ mới của hắn đã bị bại lộ Húc đã đi điều tra rốt cuộc ai  người tiết lộnhưng bất luận  điều tra ra được người tiết lộ thì chỗ  hiện tại của Lâm  Niên tuyệt đối không còn  nơi an toàn.

Từ khi sự kiện kiaLâm  Niên liền bắt đầu kháng cự người khác chạm vào đồ vật của mình cho nên hắn đường đường  một đại minh tinh  thể tự kiếm được vài tỷ đồng thời cũng  một phú nhị đại lại phải tự bản thân lăn lộn thu dọn đồ vật từ trên xuống dưới.

Lâm  Niên một lần nữa sờ đầu đứa nhỏdặn  nói:" Ba ba lấy cho con một chút đồ ăn vặtcon  chỗ này ngoan ngoãn ăn để ba ba đi tắm một cái."

Thời điểm hắn xoa đầu đứa nhỏ thuận tay sờ sờ trán của sau đó bị nhiệt độ truyền tới làm cho hoảng sợ.

Phì Phì đang phát sốt!

Việc này khiền Lâm  Niên không thèm tắm rửa nữalập tức bế đứa nhỏ lênsau đó lại cẩn thận so sánh nhiệt độ trên trán của  với nhiệt độ của chính mình.

Hắn biết nhiệt độ của trẻ em  thể lớn hơn của người trưởng thành một ítcho nên lúc trưa vào thời điểm tắm cho đứa nhỏ hắn cũng không để ý lắmNhưng hiện tại nhiệt độ không phải chỉ  cao một chút  biểu hiện  ràng đứa nhỏ đang phát sốt.

 luận cũng cần phải kết hợp với thực tiễn mới  thể xác định được chính xácNếu  người  kinh nghiệm hơi phong phú một chút thì đã sớm phát hiện ra chuyện Phì Phì đang phát sốt.

Lâm  Niên tìm thấy nhiệt kế trong hòm thuốcđo cho đứa nhỏ một chútlần đầu 38.5 độlần thứ hai đo được 38 độ

Lâm  Niên điều chình  thế một chút làm cho đứa nhỏ ghé vào trên vai hắn:" Phì Phì nói cho ba ba nghe con  thấy chỗ nào khó chịu không?"

Phì Phì lắc đầu:" Không "

 thời điểm vừa thanh tỉnh lúc trước còn  một chút khó chịunhưng sau khi thấy Phùng Duyệt Di không để ý tớihơn nữa từ lúc tỉnh đến giờ đầu óc  luôn cảm thấy choáng váng làm cho đứa nhỏ cho rằng nhân loại bình thường đều  cảm giác này còn cho rằng cảm giác của bản thân như bây giờ thực bình thường.

Lâm  Niên thay đổi câu hỏi:" Vậy con  thấy choáng váng khôngmuốn đi ngủ không?"

MuốnĐứa nhỏ mềm như bông trả lời

Lâm  Niên hiểu  đây  vẫn luôn khó chịu

Hắn một bên lấy từ va li ra cái chăn bọc lấy đứa nhỏsau đó liền gọi cho bác   nhân của Lâm giađiện thoại vừa kết nối liền nói:" Vương thúcphiền toái ngài đến chỗ cháu một chút chỗ này của cháu  đứa nhỏ đang phát sốt."

Đứa nhỏBao nhiêu tuổi?" Chỉ mới nghe được câu đầu Vương thúc liền bắt đầu hỏi thông tin người bệnh

Từ 1-3 tuổi"

Bác  Vương  bác   khi Lâm  Niên còn nhỏ vẫn luôn làm bác   nhân cho Lâm giacũng được coi  người nhìn Lâm  Niên lớn lênCho nên liền được Lâm  Niên coi  người  thể tin tưởng

Gọi điện thoại xongLâm  Niên dỗ dành đứa nhỏ đang dựa vào vai hắn  màng sắp ngủCon  muốn ăn  khôngchúng ta cùng nhìn xem trong tủ lạnh   để ăn không nào."

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play