Phì Phì là một tiểu thần thú vừa mới ra đời không được bao lâu thì đã bị ném vào trong một hang động nhỏ cách Hoắc Sơn không xa.
Bởi vì không có cha mẹ ở bên, hơn nữa Phì Phì ở trong Sơn Hải thế giới cũng không tính là một đại thần thú cho nên Phì Phì nhất tộc không giống như Bạch Trạch có cái gì mà truyền thừa ký ức.
Là một đứa nhóc vừa mở linh trí không được bao lâu, bé ngây thơ, mờ mịt ngẩng đầu nhìn lên. Bầu trời phía trên nứt ra một khe thật lớn, phía bên ngoài khe nứt những trận gió long trời lở đất đem mọi thứ xung quanh đều hút sạch vào. Ngay cả những ngọn núi nổi tiếng ở Sơn Hải như Núi Tích Thạch hay thậm chí là Núi Bất Chu cũng không thể thoát khỏi cảnh bị phá hủy.
Các thần thú ở trên núi rên rỉ, thề sống chết không rời khỏi nhà của mình. Đất, nước, lửa , gió tàn phá dữ dội, những thần thú cổ đại chỉ còn thấy trong truyền thuyết xuất hiện ở chân trời, nhưng cuối cùng cũng chỉ như châu chấu đá xe.
Sơn Hải thế giới sụp đổ, thời khắc này ở Sơn Hải thế giới tràn ngập sợ hãi cùng bi thương.
Ngoại lệ duy nhất là bé tiểu thần thú đang nằm trong hang động nhỏ kia, bé vẫn như cũ dùng đôi mắt to tròn của mình nhìn chằm chằm những thứ phát sinh ngay trước mắt. Bé còn quá nhỏ ngoài bản năng ra cái gì bé cũng đều không hiểu.
Hơn nữa Phì Phì nhất tộc là chủng tộc trời sinh mang vui vẻ hạnh phúc đến mọi người, bọn họ trời sinh khác với những chủng tộc khác có thể dễ dàng đạt được niềm vui càng dễ quên đi bi thương.
Bảy ngày sau, toàn bộ Sơn hải hoàn toàn lặng yên. Mà bé thần thú vốn dĩ đang ngoan ngoãn ở trong hang động ba ngày trước cũng không còn thấy bóng dáng.
Một tiểu thần thú chớp mắt biến mất trong thời điểm này cũng không mang lại một chút chú ý nào. Còn bé Phì Phì lại đang trợn mắt nhìn thế giới mới mà mình vừa đến.
Bé đang được một người phụ nữ trang điểm tinh xảo ôm vào trong ngực, đôi lông mày tinh xảo khẽ nhăn lại sau đó ho khan vài tiếng. Bé không rõ nơi này là nơi nào nhưng mùi hương nồng nặc trên người phụ nữ truyền đến làm bé cảm thấy không khỏe, vươn tay nhỏ muốn đem người phụ nữ này đẩy ra xa một chút
Người phụ nữ bị động tĩnh trong lồng ngực truyền đến liền có chút không kiên nhẫn, trên mặt hiện ra rõ ràng sự nôn nóng. Sau đó liền đem đứa nhỏ bọc kỹ lại, tiếp tục đứng ở nơi bí mật nhìn xung quanh tiểu khu.
Đứa nhỏ vồn ngây thơ, mờ mịt lại bị người phụ nữ không thèm để ý ôm chặt khiến bé không thoải mái, phản kháng càng thêm mãnh liệt. Chỉ là bé đang phát sốt, hơn nữa tuổi lại quá nhỏ nên cho dù là đang phản kháng thì lực đạo kia đối với người trưởng thành như đánh vào bông, một chút uy hiếp cũng không có.
" ma ma, không thoải mái, ma ma, khó chịu". Đứa nhỏ với ngữ khí mềm mại lại vì đang phát sốt mà đôi mắt lấp lánh ánh nước nhìn vào khiến người cực kỳ đau lòng.
Chỉ là người phụ nữ lại không có phản ứng lại, tựa hồ không nghe được những gì mà đứa nhỏ nói, cũng không chú ý tới đứa bé trong lòng ngực nàng đã không còn ngây ngốc như xưa.
Nàng đã vào đường cùng, bây giờ chỉ còn một ý tưởng trong đầu nếu hôm may không gặp được ba đứa nhỏ nàng nhất định sẽ bị những người ở sòng bạc đánh chết. Như vừa nghĩ đến cảnh tượng đáng sợ nào đó, người phụ nữ cả người run lên. Sau đó mới nhớ tới trong lòng ngực mình còn có một đứa bé, nàng vừa đi vừa cúi đầu dặn dò:" Một chút nữa phải ngoan nha, nhớ kêu ba ba. Bằng không ma ma sẽ tức giận."
Sau đó không đợi đứa bé kịp phản ứng, ở khóe mắt như nhìn thấy điều gì tức khắc ánh mắt trở nên sáng ngời, chạy nhanh đến chiếc xe đang đi tới.