Sau này Phó Cảnh Nguyên bắt đầu ở trong phòng tôi cả ngày lẫn đêm. 
Chàng thường tự nói một mình, thỉnh thoảng lại òa khóc. 
Lúc đầu Tiểu Lăng vẫn nhìn chàng bằng vẻ mặt không biểu cảm, nhưng dần dần, cô ấy càng ngày càng cảm thấy chán ghét. 
- Ngài đang diễn cho ai xem? Người chết rồi, ngài còn đến đây làm gì? Nước mũi chảy vào miệng mà không biết lau đi sao? 
Phó Cảnh Nguyên như thể không nghe thấy lời cô ấy, vẫn tự lẩm bẩm một mình. 
Tôi nghe mà đau đầu, nhưng lại không thể rời đi. 
Chỉ có thể mỗi ngày ngóng trông, mong sao Tiểu Lăng mở chiếc hộp đó ra. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play