Một lúc sau, Tiểu Lăng cười khẩy một cái sau lưng bọn họ rồi quay lại phòng tôi. 

Tôi tức giận đến mức thở dốc yếu ớt nói: 

- Lần sau đừng hành động nông nổi như vậy, nhất là khi ta không thể bảo vệ được em. 

Tiểu Lăng ngoan ngoãn gật đầu. 

Nhưng tôi biết, cô ấy vốn không để tâm gì đến lời tôi dặn. 

Kể từ khi tôi xuyên không đến thế giới này, Tiểu Lăng là người đã luôn ở bên cạnh tôi. 

Tính tình tôi hiền lành, cô ấy sợ tôi bị thiệt nên mới dần dần hình hình tính cách mạnh mẽ và sắc sảo như hiện tại. 

Trước kia Phó Cảnh Nguyên luôn yêu thích cả những thứ liên quan đến tôi, nên cũng cùng tôi mà thiên vị cô ấy. 

Chỉ là hiện giờ… 

Haizz. 

Xem ra trước khi rời khỏi thế giới này, tôi phải nhanh chóng tìm cho Tiểu Lăng một chỗ dựa tốt cho cô ấy thôi. 

Khi tôi đang trầm tư suy nghĩ, đột nhiên trước mặt tôi xuất hiện một bát thuốc đen ngòm. 

Chỉ mới ngửi thấy mùi thôi, là tôi đã không kiềm chế được muốn nôn. 

Ánh mắt của Tiểu Lăng vô cùng xót xa.  ( truyện trên app t.y.t )

- Tiểu thư…

Từ khi tôi và Phó Cảnh Nguyên có bất hòa, cô ấy đã không còn muốn gọi tôi là vương phi nữa. 

- Bát thuốc này người nhất định phải uống, dù có đau lòng thế nào…thì người cũng không nên làm hại cơ thể mình. 

- Ta không…. ọe. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play