Sau khi Phó Cảnh Nguyên và Tô Ngọc Nghiên rời đi, tôi nằm trên giường, không kiềm chế được mà cười tự giễu.
Ban đầu tưởng chỉ còn một bước nữa  là có thể về nhà, ai ngờ lại chỉ là một giấc mộng hão huyền. 
Lúc này, bên ngoài tiểu viện bỗng nhiên vang lên tiếng bước chân.
Tiểu Lăng thò đầu ra nhìn một cái, khi thấy Tô Ngọc Nghiên quay lại, thì cả người cô ấy giống như một chú mèo bị giẫm phải đuôi, toàn thân dựng hết lông lên. 
- Sao lại là cô nữa? Chỗ này của bọn ta không phải là chốn không người mà cô thích thì đến, muốn làm trò hề thì đi chỗ khác đi!
Nhưng Tô Ngọc Nghiên chẳng thèm để ý đến cô ấy, chỉ nhìn tôi rồi nói: 
- Chỉ có những kẻ thấp hèn với đi cãi nhau với hạ nhân, tiểu muội à, ta có chuyện muốn nói riêng với em. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play