Nhân viên công tác đã sắp xếp vào phòng cấp cứu, trên giường có người đang nằm truyền dịch, Kỳ Tà chỉ có thể ngồi trên ghế, chân dài co lại.
Sợ bị nhận ra nên cả Ứng Lê và Kỳ Tà đều đeo khẩu trang.
Đây là lần thứ hai Ứng Lê đi cùng Kỳ Tà vào bệnh viện, khi Tống Tức Mặc nói muốn đưa Kỳ Tà đến bệnh viện, Ứng Lê hoàn toàn có thể giữ im lặng.
Trên bãi biển có rất nhiều người vây quanh quan tâm Kỳ Tà, nhưng ánh mắt của anh lại hiện lên sự xa lạ và mong manh, khi nhìn thẳng vào Ứng Lê, đôi mắt đỏ hoe đến mức tưởng như sắp khóc, khiến Ứng Lê bất giác cảm thấy Kỳ Tà dường như rất cần mình.
Bác sĩ kiểm tra xong, thay băng cho vết thương, tiêm thuốc, rồi kê thuốc kháng viêm: "Xử lý rất kịp thời, không có vấn đề gì lớn, về nhà chỉ cần chú ý đừng để vết thương nhiễm trùng là được, đi đến quầy thanh toán ở phía trái khu khám bệnh để lấy thuốc."
Nhân viên công tác cầm lấy đơn thanh toán, nói với Ứng Lê: "Tôi đi lấy thuốc, phiền cậu chăm sóc anh ấy một lát."
Ứng Lê gật đầu đáp: "Không sao."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play