Ứng Lê cụp mắt, nhìn thấy ngón trỏ trên bàn tay không đeo găng của Kỳ Tà có một vết cắt, giống như bị cái gì đó rạch qua, khá dài, nhưng không sâu, Ứng Lê cũng không hỏi chuyện gì đã xảy ra, đưa đồ cho anh rồi rời đi mà không quan tâm phản ứng của anh.
Càng đến gần bờ biển gió càng mạnh, trong gió thoang thoảng mùi mặn của nước biển, từng đợt sóng biển vỗ nhịp nhàng vào bờ.
Tạ Văn Thời chạy lên phía trước, dang rộng hai tay vừa chạy vừa đón gió, còn cởi giày ra nghịch nước.
Tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên phía sau, Thẩm Nghiêu quay lại nhìn, Ứng Lê chạy đến: "Chạy gấp vậy để làm gì?"
Ứng Lê chạy đến mức tóc bay lên, chạy đến trước mặt Thẩm Nghiêu mới dừng lại, thở hổn hển, mặt đỏ bừng: "Mọi người đi nhanh thật đó."
Dáng cao, chân dài, bước chân cũng dài, chớp mắt bọn họ đã đi xa rồi.
Thẩm Nghiêu nhìn sang sau lưng cậu, Kỳ Tà vẫn đứng nguyên tại chỗ, tay cầm bữa sang chưa ăn, tinh thần uể oải.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play