Ứng Lê ngẩn ra một lát, sau đó cúi đầu xuống nhìn theo ánh mắt của Kỳ Tà thì mới phát hiện trong tay mình đang cầm một chiếc quần đùi góc bệt màu xám, vừa nãy lúc lấy quần áo cậu không chú ý nên đã tiện tay lấy đại một thứ, không ngờ đó lại là quần lót của Kỳ Tà...
Biểu cảm của cậu hiếm khi trở nên hoảng hốt, có chút không biết nên làm sao.
Quần lót là món đồ rất riêng tư, bình thường người ta sẽ không để người khác giặt giúp, nhưng cậu là bảo mẫu, lo cơm ăn áo mặc ngày thường cho bọn họ là công việc của cậu, giặt quần áo cũng là công việc của cậu, giặt quần áo cũng bao gồm giặt quần lót mà không phải sao...
Cậu cảm thấy không quá chắc chắn mà nhìn vào mắt Kỳ Tà, thấy sắc mặt của đối phương rất ung dung, không hề có biểu cảm gì khác, chỉ cần mình không xấu hổ thì xấu hổ sẽ là người khác.
Vì thế cậu thoáng yên tâm, nói: "Để tôi giặt cho, tiện tay làm mà."
Cũng không phải chuyện gì to tát, đều là đàn ông với nhau, giặt giùm quần lót cũng đâu có sao.
Nói xong lại liếc nhìn Kỳ Tà một cái, lúc này Kỳ Tà nhíu mày, còn giật lấy quần lót trong tay cậu rồi ném vào giỏ đồ, giọng điệu không được tốt lắm: "Không cần cậu giặt."
"Được rồi..." Ứng Lê cũng không biết tại sao giọng điệu của anh lại tự dưng thay đổi, cầm lấy những bộ quần áo khác định rời đi.
Thấy trong tay cậu vẫn còn hai bộ quần áo khác, Kỳ Tà lại hỏi: "Đây là quần áo của ai vậy?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play