"Cái gì?"
Tai như bị nhồi nhét đầy nước, mơ hồ nghe không rõ điều gì, cảm giác bị bóp cổ thật khó chịu, Ứng Lê cố gắng níu lấy cánh tay nhỏ đang siết chặt, nhưng sức lực quá chênh lệch, bàn tay đang kẹt trên cổ không hề nhúc nhích.
Kỳ Tà áp sát lại gần, ánh mắt dày đặc như mực đen đổ xuống đầu cậu, như một cái đinh cắm chặt vào, trong bóng tối trông như vật thể có hình dạng.
Trong phòng tối đến kỳ lạ, Ứng Lê mặc dù không nhìn rõ được mặt Kỳ Tà nhưng có thể cảm nhận được sự tức giận của anh, nhưng lại không biết sự giận dữ ấy bắt nguồn từ đâu, thậm chí còn cảm thấy mơ hồ.
Ngay lúc này, Kỳ Tà cúi đầu cao quý, phần cằm sắc nhọn như lưỡi dao áp vào má Ứng Lê, mùi hương tuyết tùng lạnh lẽo từ người anh hoàn toàn tan ra, luồng hơi nóng phả vào bên tai Ứng Lê, lặp lại câu hỏi lúc nãy: "Khi cậu ta hôn cậu có duỗi lưỡi ra không?"
Ứng Lê nghe rõ câu hỏi, nhưng lại càng thêm như lọt vào trong sương mù: "Ai hôn tôi? Anh đang nói gì thế?"
Cánh tay đang siết chặt cổ tay chuyển sang bóp chặt mặt Ứng Lê, động tác càng thêm mạnh mẽ và bá đạo: "Có duỗi ra hay không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play