Trong vòng tay của Thẩm Nghiêu thật ấm áp, hai tay còn ôm chặt lấy cậu, kín như bưng, như một chiếc lò sưởi nhỏ, nóng đến kinh ngạc, hơi ấm từ cơ thể Thẩm Nghiêu xuyên qua lớp quần áo, từ từ lan tỏa đến chân Ứng Lê.
Đầu óc Ứng Lê vẫn còn ngơ ngẩn, động tác của Thẩm Nghiêu vừa rồi quá nhanh, đến giờ cậu mới hiểu ra chuyện gì vừa xảy ra.
Thẩm Nghiêu đang ôm lấy chân cậu, cậu đặt chân lên ngực Thẩm Nghiêu, cảm nhận được nhịp đập mạnh mẽ của trái tim anh ấy, thình thịch thình thịch, dường như càng lúc càng nhanh.
Khoảng cách quá gần, Thẩm Nghiêu lại ngửi thấy mùi hương từ cơ thể Ứng Lê, hương thơm nhè nhẹ, có chút hương hoa pha lẫn chút ngọt ngào, rất mờ nhạt, phải sát lại mới có thể ngửi thấy rõ, nhưng chính mùi hương này đã làm Thẩm Nghiêu nhớ mãi không quên từ lâu.
Thẩm Nghiêu ngơ ngác hỏi: "Cậu xịt nước hoa gì vậy?"
Ứng Lê đáp: "Tôi đâu có xịt nước hoa."
Thẩm Nghiêu khẽ động đậy mũi, trong lòng đã có kết luận, vậy là hương cơ thể rồi, nhưng mà cơ thể cậu chỗ nào cũng thơm vậy sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play