Ân Thúc Dạ đang nhẹ nhàng vuốt ve Tân Đào Phức.
Cái vuốt ve này không mang quá nhiều dục vọng, chỉ đơn thuần thể hiện sự yêu thích và thân mật.
Tân Đào Phức cảm thấy mình giống như một chú mèo mềm mại và ngoan ngoãn, nằm dài trong lòng chủ nhân, để mặc hắn xoa nắn cái bụng trắng muốt và mượt mà của mình. Nhưng cho dù là một con mèo ngoan đến đâu, nó cũng không thích bị xoa nắn liên tục như thế, huống chi Tân Đào Phức vốn chẳng phải là kẻ thực sự ngoan ngoãn.
Trong đầu cậu vẫn đang xoay quanh những suy nghĩ về việc "mình không xứng đáng", và sự thân mật của Ân Thúc Dạ càng khiến tâm trạng cậu trở nên tồi tệ hơn.
Ân Thúc Dạ nhanh chóng nhận ra chú mèo của mình không vui, liền ngừng lại, chỉ khẽ vuốt tóc cậu. Mái tóc của Tân Đào Phức dày và mềm, cảm giác vuốt ve rất tuyệt, cũng đủ để Ân Thúc Dạ cảm thấy thỏa mãn như đang "vuốt mèo".
Hắn nở nụ cười, hỏi: "Ngoan nào, em đang nghĩ gì vậy?"
Trong lòng Tân Đào Phức suy nghĩ rất phức tạp, nhưng cậu không thể diễn đạt rõ ràng, cũng không tiện nói hết ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT