“Đến trạm Phụng Thiên rồi——”
Đây là trạm lớn, chỉ trong chốc lát hành khách ùn ùn chen lên tàu. Chú họ sợ sẽ lạc mất Hàng Du Ninh nên định bế cô lên.
Nhưng ngay lúc đó, một bàn tay chộp lấy cổ áo chú: “Thằng ranh con, trả ví lại cho tao!”
Chú họ ngớ người: “Anh nói gì?”
“Đừng có mà giả ngu!” Người kia có gương mặt đầy râu ria, là một gã đàn ông to lớn điển hình ở vùng Đông Bắc, quát lớn: “Dám ăn trộm của ông nội mày, nếu hôm nay mà không chịu trả lại ví cho tao thì tao đấm mày lòi ruột luôn đấy!”
Vào thời ấy, đi đường mà gặp phải kẻ móc túi là nỗi khiếp đảm lớn nhất. Mọi người xung quanh bàn tán xôn xao, có người lật đật kiểm tra lại ví của mình.
Ngay lúc đó, một bàn tay nắm lấy Hàng Du Ninh, kéo cô lao ra khỏi cửa tàu.
Chính là Tôn béo. Cậu ta dựa vào thân hình to lớn của mình mà chen đường, kéo Hàng Du Ninh chạy đi xa.
Thím họ lập tức gào lên: “Bắt cóc trẻ con! Đứng lại! Đứng lại!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT