Cuối mùa hạ, lá đã bắt đầu ngả vàng nhưng nắng vẫn còn gay gắt, tiếng ve kêu rền rĩ, nhức nhối.
Trong phòng bệnh, Trương Thục Phân lẩm bẩm: “Trời nóng thế này ăn làm sao được! Mùa hè thì phải ăn cái gì mát mát chứ.”
Bà xả tô mì nóng qua nước lạnh hai lần, rồi thêm xì dầu, sốt mè, sợi dưa leo, cà rốt và một chút giấm trắng, làm thành một bát mì lạnh.
Hàng Du Ninh nhìn chằm chằm vào đôi tay bà khi chúng thoăn thoắt đảo mì, đến khi Trương Thục Phân kẹp một đũa mì mát lạnh, đưa đến trước mặt cô: “Há miệng nào!”
Hàng Du Ninh ngoác miệng thật to như một con hà mã. Người nhà của bệnh nhân bên cạnh xen vào: “Món mì lạnh này cho nhiều xì dầu quá, cô bé mà ăn sẽ không tốt cho vết thương đâu!”
“Thế à!” Trương Thục Phân lập tức rụt tay lại, Hàng Du Ninh cắn trượt, hàm dưới đau điếng.
Trương Thục Phân thở phào vỗ ngực: “Xém chút nữa, xém chút nữa! Cảm ơn chị đã nhắc nhé!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play