Thật ra, Hàng Du Ninh luôn mơ hồ biết rằng cả phần đời còn lại của mẹ đè nặng lên vai cô. Chỉ có điều mẹ không nói thẳng ra, còn cô thì cũng chưa có cơ hội để nói xem mình có nguyện ý hay không.
Năm đó, sau khi bị đôi vợ chồng gọi là “chú thím họ” đưa đi, thật ra cô đã có một cơ hội khác để được nhận nuôi.
Người đó chính là cô của cô, Lai Phượng Minh.
Khi Lai Phượng Minh đến nhà cô, đó là vào mùa đông năm Hàng Tầm qua đời, nhà cửa đã thấy rõ dấu hiệu xuống cấp, cửa sổ hỏng chưa được sửa nên gió cứ lùa vào từng đợt, bữa tối, Trương Thục Phân chỉ nấu một nồi canh cải thảo đậu phụ đông lạnh, chẳng có chút váng dầu nào, chỉ thêm một miếng chao đậu hũ.
Có năm cái bánh bột ngô, hai cái cho Hàng Kiến Thiết mang đi, còn ba cái để lại.
Ba mẹ con ăn bát cháo loãng còn thừa từ hôm qua.
Hàng Nhã Phỉ vốn ăn ít, lại còn bắt đầu chú ý giữ dáng, ăn xong liền đứng dậy học tiếng Anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT