Cảnh sát Dư cười khuyến khích như một người lớn động viên trẻ con, rồi hỏi: “Nói nghe xem nào?”
Hàng Du Ninh đáp: “Thực ra, hôm đó cháu đi ngang qua Kê Minh Độ, thấy có đám người đang… ức hiếp Tiểu Ngọc. Bọn họ thấy cháu liền nói năng chẳng ra gì.”
Nghe em mình đến Kê Minh Độ, Hàng Nhã Phỉ lộ rõ vẻ bực bội nhưng cố nén lại, không nói gì. Tuy nhiên, câu nói tiếp theo của Hàng Du Ninh lại nằm ngoài sức tưởng tượng của cô.
“Lúc đó, Cố A Phúc đã cứu cháu, dẫn cháu về nhà anh ta lánh đi. Khi ấy cháu nhìn thấy trong nhà họ có một chiếc váy, chính là cái mà chị cháu bị mất.”
Cảnh sát Dư cau mày, hỏi: “Sao cháu chắc chắn đó là váy của chị cháu?”
Hàng Du Ninh vội đáp: “Chính là nó, cháu đã kiểm tra nhiều lần. Trên tay áo có một sợi chỉ thừa...”
Hàng Nhã Phỉ đứng cạnh liền lạnh nhạt bổ sung: “Chiếc váy đó tôi mua ở Thâm Quyến, cả cái tỉnh này chắc không tìm đâu ra được cái thứ hai.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play