Trong ấn tượng của Đồng Hoán, bố của Đường Đường – Đường Quốc Phong là một người cực kỳ nghiêm khắc. Ông lúc nào cũng giữ khuôn mặt lạnh tanh, không bao giờ cười. Đứa trẻ nào nghịch ngợm đến mấy chỉ cần gặp ông là lập tức đứng nghiêm, y như vừa tốt nghiệp lớp huấn luyện quân sự, ngoan ngoãn ngay tức khắc.
Đồng Hoán không dưới một lần bị bố mẹ hù dọa: “Con mà còn nghịch nữa thì bố mẹ sẽ gửi con sang nhà chú Đường để chú dạy dỗ!”
Chỉ cần Đồng Hoán nghe câu đó, cậu ấy lập tức ngoan ngoãn được một ngày.
Còn Đường Kỷ Chi khi còn nhỏ thường xuyên than thở với bạn bè rằng cậu không thích bố mình. Nguyên nhân đơn giản: Bố vừa hay vắng mặt lại vừa nghiêm khắc.
Nhưng không biết từ khi nào, Đường Kỷ Chi lại thích nhắc đến bố mình trong mọi câu chuyện. Nếu có đứa trẻ nào trong khu dám nói xấu bố cậu, cậu ngay lập tức sai Đồng Hoán đi “Xử lý”.
Khổ nỗi, Đồng Hoán với tay chân nhỏ xíu, yếu như cây sậy, làm sao đánh thắng được ai. Kết quả thường thấy là Đồng Hoán bị đánh bầm dập, còn Đường Kỷ Chi đứng phía sau, thấy bạn không thắng nổi, cậu bèn nhanh trí nghĩ kế gọi người lớn đến giải quyết.
Có lần Đồng Hoán tò mò hỏi, giọng điệu đầy uất ức: “Không phải cậu bảo không thích bố cậu sao? Sao giờ cậu lại suốt ngày nhắc đến ông ấy thế?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play