Đông Hỉ nhận ra đó là bạn học cũ thì cảm thấy có chút ngạc nhiên.
Nhưng sau khi sự ngạc nhiên qua đi thì cũng chẳng có gì khác, để tỏ ra lịch sự, cô liền quay người lại hoàn toàn để có thể trực tiếp đối diện với bọn họ, dường như cô không bị ảnh hưởng bởi câu nói "đồ nhà quê" của Lâm Nhiễm một chút nào, trên gương mặt cô vẫn giữ nụ cười duyên dáng như từ nãy đến giờ.
"Chào hai người." Đông Hỉ nở nụ cười và bình tĩnh chào hỏi.
Rõ ràng là hai đối một, nhưng khí thế dường như đang nghiêng về phía Đông Hỉ, trước đây rõ ràng không phải là như vậy.
Thái độ của Đông Hỉ không có chỗ nào để bắt bẻ. Lâm Nhiễm nhìn thấy thế thì liền không vui nhíu mày.
Nhìn xem, đây có phải là Đông Hỉ mà bọn họ từng quen biết không?
Sau bao năm không gặp, có những người, những việc trải qua sự bào mòn của thời gian mà cách cư xử, phong cách và lối nói chuyện, khi nhìn lại thì đã hoàn toàn thay đổi.
Những từ ngữ mang tính xúc phạm cũng chẳng làm Đông Hỉ bị ảnh hưởng, Lâm Nhiễm có chút không kìm được, cho nên liền chuyển sang nói: "Người như cô ta mà cũng đến được nơi này à? Chắc lả chú Thịnh đã lớn tuổi đến nỗi mắt mờ luôn rồi."
Lâm Nhiễm lại nhìn sang Thịnh Minh Nhã, ban đầu tâm trạng cô ta vẫn ổn, nhưng vừa nhìn thấy Đông Hỉ thì lập tức không vui, cô ta vén tóc lên, lời nói tràn đầy mỉa mai, dường như cảm thấy sự có mặt của Đông Hỉ làm cho bản thân cô ta mất giá trị.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play