“Một chút là đủ rồi, không cần quá nhiều đâu.”
Cô cúi đầu nhìn xuống, cẩn thận tính toán:
“Số rong biển trong tay anh hiện tại có thể coi là một phần, mà một vòng lớn như vậy cần đến ba trăm phần.”
“Không thành vấn đề.” Tiểu ca trước mặt dường như đã sẵn sàng chia sẻ bao nhiêu cũng được, lập tức sảng khoái đáp ứng.
Anh ta gãi đầu, có chút ngượng ngùng cười nói:
“Không giấu gì cô, trong biển có không ít ma vật chuyên dùng loại này để làm công cụ trói buộc, nhưng vì lâu rồi chẳng có người chơi nào xuống đáy biển thám hiểm, mọi người nhàn rỗi không có gì làm, đành phải luyện kỹ năng mãi. Kết quả là không biết từ lúc nào, loại rong biển này ngày càng nhiều, thậm chí lan tràn khắp nơi, chẳng có cách nào tiêu thụ bớt...”
Trên mặt đất, dù ma vật có sống trong khu vực cấp cao thì ít nhất cũng có lúc sẽ gặp người đến khiêu chiến. Nhưng dưới đáy biển thì khác, ma vật dù có muốn đi dạo quanh các thành trấn của loài người cũng phải vượt qua một quãng đường rất xa, thành ra hầu như chẳng ai nhìn thấy chúng. Cuộc sống quá mức nhàn rỗi, đến mức mỗi ngày bọn chúng chỉ biết dùng rong biển để dệt lưới đánh cá cho vui.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT