Có vẻ như cảm thấy lời giải thích vẫn chưa đủ rõ ràng, anh thu ngân chợt khựng lại, ánh mắt thoáng trầm tư rồi đột nhiên sáng lên như vừa ngộ ra điều gì. Không chần chừ thêm, anh ta nhanh chóng lục lọi trong không gian trữ vật, lôi ra một vật thể màu đen như mực, được cuộn lại thành từng bó dài.
“Chính là thứ này!” Anh ta reo lên, vẻ mặt pha lẫn kinh ngạc và tiếc nuối. “Không ngờ nằm trong không gian trữ vật của tôi, không ít vật phẩm lại bị nó bám chặt vào. Biết thế ngay từ đầu tôi đã lấy ra rồi!” Anh ta khẽ lắc đầu, cảm thấy mình phản ứng hơi chậm.
Thứ kia ướt sũng, từng giọt nước nhỏ xuống mang theo hương vị biển mằn mặn. Khi nhìn rõ đó là gì, đôi mắt Thư Mặc bỗng sáng rực, niềm vui sướng trào dâng khiến cô không kiềm được mà thốt lên đầy phấn khích:
“Rong biển!”
Anh thu ngân chớp mắt, có chút nghi hoặc: “Cái này có dùng được không?”
Thư Mặc không chần chừ mà gật đầu liên tục, giọng nói đầy hứng khởi: “Được! Không những dùng được mà còn quá tuyệt vời ấy chứ!”
Rong biển có thể chế biến thành nhiều món ăn đa dạng—nấu canh, làm món trộn, xào chung với rau, thậm chí còn có thể cho vào lẩu. Không chỉ ngon miệng mà giá trị dinh dưỡng của nó cũng vô cùng cao. Với loại nguyên liệu này, chắc chắn cô không cần lo lắng về chuyện hàng hóa bị ế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT